Ở tuổi 16, lứa tuổi đẹp nhất cuộc đời khi đang ngồi trên ghế nhà trường, học tập, vui chơi, không phải lo nghĩ về cuộc sống, về tương lai, luôn luôn có bố mẹ chăm lo, che chở. Thế nhưng, cậu học sinh ấy bỗng chốc trở thành sự day dứt, đau khổ của gia đình khi lỡ sa chân vào con đường nghiện ngập ma túy.
Đó là Phạm Vũ Uẩn của 13 năm về trước, còn bây giờ, ở anh là hình ảnh của một chàng thanh niên hiền lành, mới bước vào tuổi 30 nhưng thấy rõ sự từng trải, từng nếm vị đắng của những tháng ngày sa ngã vào “cái chết trắng”, là tấm gương cai nghiện ma túy thành công, làm lại cuộc đời và giờ đã là chủ của một cơ sở cắt tóc, gội đầu.
Gặp anh trong chính cửa hiệu cắt tóc tự mở gần nhà, Uẩn vui vẻ, niềm nở chào đón tôi, trong anh không hề có sự e ngại như những người sau cai nghiện khác mà tôi đã từng gặp qua. Sinh năm 1989 tại phường Mai Dịch, quận Cầu Giấy, thành phố Hà Nội, Uẩn là con trai cả trong một gia đình có 3 anh em. Anh kể rằng khi mới đang học lớp 9 tại Trung tâm giáo dục thường xuyên và dạy nghề quận Cầu Giấy, vì quá ham mê trò chơi điện tử, thường la cà trong các quán game và quen một nhóm bạn tại đó, cũng chính từ đây, anh dùng ma túy theo những lời dụ dỗ ngọt nhạt của bạn bè với mục đích “thử cho biết”, nhưng rồi sau những lần “thử” đó, Uẩn đã trở thành con nghiện từ lúc nào không hay.
“Hồi đó, anh tiêu mỗi ngày trung bình khoảng 500 ngàn đồng cho việc hút, hít, lúc đầu để có tiền phải nói dối bố mẹ đóng đủ các loại học phí, tài liệu, thậm chí sau đó mỗi tuần lấy xe đi cắm một lần, hàng chục triệu cũng tiêu hết, những lần như thế bố mẹ lại phải bỏ tiền ra chuộc xe về”. Tôi nhận thấy trong ánh mắt anh sự buồn rầu và ân hận khi nhớ lại quá khứ.
Cứ thế cuộc đời của cậu học sinh 16 tuổi trượt dài và mãi đắm chìm trong làn khói trắng, ngay sau một năm chìm đắm vào cơn phê ma túy, Uẩn đã bỏ học. 4 năm dài sống chung với ma túy cũng là lúc cơ thể của anh trở nên gầy gò, suy kiệt, đó cũng là khoảng thời gian vô cùng mệt mỏi của gia đình, tiếng khóc của mẹ, tiếng thở dài của cha không thể làm cho cậu bé ấy hiểu ra và dừng lại. Mặc dù vậy, gia đình vẫn luôn ở bên cạnh, bố mẹ không hề ruồng bỏ anh.
“Thời gian anh đi cai nghiện bắt buộc tại Trung tâm Giáo dục – Lao động xã hội số IV, xã Yên Bài, huyện Ba Vì (nay là Cơ sở Cai nghiện ma túy số 4, Hà Nội) là khoảng thời gian để anh suy nghĩ lại về mình, nhờ có những người thầy, người cô của trung tâm luôn ân cần, chỉ bảo mà anh nhận thức ra nhiều điều. Cũng chính nỗi nhớ nhà là động lực để anh cố gắng cải tạo tốt với hy vọng sớm trở về gia đình làm lại cuộc đời. Mặc dù quãng thời gian ấy có những đau đớn, có những vật lộn để quên đi ma túy, nhưng nhớ lại khoảng thời gian ấy anh vẫn thầm cám ơn gia đình, thầy cô, những người thực sự kéo anh từ vũng bùn lầy trở về”. Anh Uẩn tâm sự.
Sau hai năm cai nghiện bắt buộc, Uẩn tiếp tục thực hiện thời gian quản lý sau cai tại Trung tâm quản lý sau cai nghiện ma túy số I (nay là Cơ sở Cai nghiện ma túy số 7, Hà Nội). Trở về với gia đình trong vòng tay yêu thương, đón nhận của bố mẹ, sự động viên của họ hàng, làng xóm, chỉ một thời gian ngắn anh đã hòa nhập với cộng đồng và anh quyết tâm học nghề cắt tóc, sau 3 tháng học nghề, anh về mở cửa hiệu cắt tóc, gội đầu gần nhà.
Điều ý nghĩa và may mắn nhất đối với anh đó là, anh đã tìm được người phụ nữ của cuộc đời mình. “Lúc yêu nhau, chị không biết là anh đã từng nghiện ma túy, sau đó lấy hết can đảm anh mới dám thú nhận”. Thật may mắn anh đã nhận được câu trả lời của người yêu: “Em tin tưởng ở anh, chỉ cần anh quyết tâm không quay trở lại với ma túy”. Quả thực, đó không phải chỉ là sự may mắn, đó còn là sự nỗ lực, sự quyết tâm, kiên trì của anh để có lại sự tin tưởng, yêu thương của mọi người.
Ảnh: Anh Phạm Vũ Uẩn dự Hội nghị kết nối người cai nghiện ma túy thành công năm 2017.
Bác Lê Minh Xừ, Chủ nhiệm Câu lạc bộ B93 (Mô hình quản lý, giáo dục, giúp đỡ người sau cai nghiện ma túy) phường Mai Dịch chia sẻ: “Uẩn nó thực sự là một đứa hiền lành, chịu khó, từ lúc cai nghiện về thường xuyên tham gia sinh hoạt câu lạc bộ B93, chúng tôi cũng thường động viên, chia sẻ với các cháu đã từng lầm lỡ, giúp các cháu không tái nghiện trở lại, rất tin ở Uẩn nên Ban chủ nhiệm Câu lạc bộ B93 chúng tôi đã tự bỏ tiền cá nhân ra cho cháu vay 8.000.000 đồng để làm ăn trong lúc khó khăn”.
Có được sự tin tưởng, giúp đỡ của chính quyền địa phương, các tổ chức đoàn thể Phường. Năm 2018, anh Uẩn được Ngân hàng chính sách xã hội Quận hỗ trợ vay vốn với số tiền 20.000.0000 đồng. Mặc dù không phải là con số lớn, song nó cũng giúp anh trang trải thêm cho cửa hàng của mình.
Quán cắt tóc, gội đầu của anh đã hoạt động được gần 6 năm, lúc nào cũng đông khách toàn các bạn sinh viên trẻ. Với nghề trong tay, anh đã dạy cho các hội viên sau cai nghiện của Câu lạc bộ B93 để mọi người có thể tìm việc làm ổn định cuộc sống của mình.
“Hiện tại thì thu nhập từ quán cắt tóc của anh cũng đủ để đáp ứng cho cuộc sống hàng ngày, tương lai anh sẽ cố gắng mở thêm các cơ sở khác và thuê nhân viên làm, chứ một mình anh có những lúc đông khách làm không xuể”. Anh cười chia sẻ về dự định đang ấp ủ của mình.
Từ ánh mắt của anh đã sáng lên tia hy vọng, anh bình thản hơn với con đường đã trải qua, coi đó như một bài học và tin tưởng vào con đường mình đang đi là đúng đắn.
Bằng những nỗ lực của mình, năm 2017, anh Phạm Vũ Uẩn là một trong những gương người cai nghiện ma túy thành công tiêu biểu của Thành phố được lựa chọn tham dự “Hội nghị kết nối người cai nghiện ma túy thành công” do Bộ Lao động -Thương binh và Xã hội tổ chức. Một tấm gương cai nghiện ma túy thành công đáng để những người lầm lỡ noi theo./.
(Nguồn: Hà Yến – Chi cục Phòng, chống TNXH)